Thứ Hai, 30 tháng 3, 2009

Danh sách bằng khen:

1. Nhóm cải thiện cho các công trình công cộng mới của đô thị như đường hầm- cầu vượt

Những chiếc cầu trên mây
Tác giả: Phạm thị Hồng Sâm
Địa chỉ: số 33, ngõ 521, đường Trương Định, quận Hoàng Mai, Hà Nội

Về Quá Khứ
Tác giả: Dương Minh Hạnh
Số 10 ngách 99 ngõ 354 Trường Chinh – Đống Đa – Hà Nội

2. Nhóm cải thiện cảnh quan đường phố

Smiling – let this moment save the World
Tác giả: Nguyễn Thị kiều Oanh
Địa chỉ liên lạc: 27 Nguyễn Sơn Hà, phường 5, quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh.

Những chiếc ghế nghệ sĩ bên Hồ Hoàn Kiếm
Tác giả: Nguyễn thị Thu Thuỷ
Địa chỉ liên lạc : Báo Hà Nội mới – 44 Lê Thái Tổ , Hà Nội

3. Nhóm cải thiện không gian công cộng bằng các hoạt động cộng đồng

Chung tay xây dựng góc phố họa sỹ của TP.HCM
Tác giả: Nguyễn Quốc Bảo
Địa chỉ: 174 Cách Mạng Tháng Tám, Phường 10, Quận 3, TPHCM

4. Nhóm các ý tưởng mang đậm nhân văn

Giấc mơ đêm pháo hoa giao thừa cùng trẻ em nghèo
Tác giả: Vũ Trọng Tình
Sinh viên năm thứ 3 Học Viện Ngân Hàng.

Tổ chức triển lãm tranh vẽ trên cầu dành cho người đi bộ
Tác giả: Vũ Đình Nhân
Địa chỉ: Số nhà 26N11C-141 Hồ Đắc Di – Nam Đồng – Đống Đa- Hà Nội.

5. Nhóm gắn với các vấn đề thời sự

Cuộc chạy trốn của rùa Hồ Gươm
Tác giả: An Việt Hưng.
Nghê nghiệp: Kiến trúc sư, Xưởng thiết kế kiến trúc và nội thất AVH.Studio

6. Nhóm quy hoạch kiến trúc

Vườn văn Quốc tử giám
Tác giả: Lê Khánh Ly
Bộ môn Lâm nghiệp đô thị, trường Đại học Lâm nghiệp

Vườn cổ tích
Tác giả: Thái Bình Dương
Địa chỉ: Số 4, ngách 155/92 Trường Chinh, Thanh Xuân, Hà Nội


Cầu Long Biên sẽ được đánh thức với ý tưởng “Cầu Long Biên - Ngày và đêm”

1. Cầu Long Biên sẽ sống dậy với những ký ức lịch sử (Cầu Long biên: Ngày và đêm); Cột Cờ - Cửa Bắc Thành sẽ được đánh thức bằng bản nhạc giao hưởng trữ tình (Đánh thức không gian bằng âm nhạc và ánh sáng); đường Huyền Trân Công Chúa sẽ là con đường của âm nhạc (Con đường âm nhạc)... Cuộc thi đã cho thấy một điều lý thú là có rất nhiều thứ ta gặp hàng ngày, tưởng như đã cũ kỹ, nhàm chán thì nay bỗng sống dậy, tưởng như được cây đũa thần chạm vào. Đó là chiếc bồn nước cũ kỹ trên đường phố Sài Gòn sẽ không còn đen đúa rêu mốc nữa mà sẽ bừng dậy với chiếc áo mới (Bồn nước – mơ chiếc áo mới); đó là những con thuyền sắt, xi măng trên suối Yến vào chùa Hương sẽ trở thành những bức tranh màu sặc sỡ và Suối Yến trở thành dòng sông màu sắc hài hoà với hai bờ cỏ cây (Dòng sông màu sắc). Rồi cả đến những biển hiệu khô cứng, cả những cây cột điện xi măng xấu xí cũng được thổi hồn bởi những ý tưởng lãng mạn tuyệt vời và chúng trở nên sống động hơn bao giờ hết (Qua đường nhớ phố, Cột điện- bóng cây).


“Đánh thức” biển hiệu giao thông trong ý tưởng “Qua đường nhớ phố”

Rất nhiều những không gian mới đã thức dậy thực sự trong Cuộc thi này. Đó là sự thức dậy của sắc màu, hình ảnh, âm thanh - đẹp hơn, tươi mới hơn, thân thiện, gần gũi hơn. Nhưng đó còn là sự thức dậy của chiều sâu lịch sử văn hoá, của những giá trị tinh thần lớn lao có tính triết lý sâu sắc. Đó là ý tưởng “Cầu Long Biên ngày và đêm”. Ai cũng biết cầu Long Biên từng bị bom Mỹ đánh phá làm gẫy một số nhịp và sau đó được hàn gắn lại. Thế nhưng ít ai biết rằng sau khi hàn gắn cầu Long Biên đã bị “là phẳng”, tức là mất đi những nhịp cầu nhấp nhô vươn lên (mà chỉ còn một đoạn nhấp nhô đầu cầu phía ga Long Biên). Rõ ràng cây cầu đã thay đổi. Làm sao để đánh thức ký ức của mọi người (và cũng là ký ức lịch sử) về một cầu Long Biên từ thủa ban đầu ấy? Giải pháp đưa ra thật kỳ lạ, như tác giả của ý tưởng này trình bày: Dùng đèn chiếu cao áp và hệ gương cầu,chúng ta có thể tái tạo các nhịp cầu đã mất, hoặc dùng dây căng mà đèn bóng bọc nhựa để chăng lên thành các nhịp cầu. Tóm lại là mô phỏng lại những nhịp cầu đã biến mất, để ban đêm khi ánh sáng bật lên, cây cầu hiện ra nguyên vẹn như thủa ban đầu với đầy đủ các nhịp cầu nhấp nhô. Điều thú vị hơn nữa, là ban ngày khi ánh sáng tắt đi thì cây cầu lại trở về với hiện thực. Quá khứ đã được tái hiện, nhưng không lấn át hiện tại và tiếp nối với hiện tại. Đó là cái ý tưởng tuyệt vời nhất.

  • Ảnh bên : “Đóng khung” một cái cây, tạo thành bức tranh trong ý tưởng “Bức tranh của tự nhiên”

Những người làm mỹ thuật đương đại cũng thực sự bị thuyết phục bởi một “sắp đặt” Cột điện – bóng cây của một tác giả “ngoại đạo”. Đây là ý tưởng rất khả thi ở những con đường nhất định, nhất là những phố đi bộ: Tác giả đề xuất giải pháp “vẽ” những cái bóng cây xuống nền đường ngay tại vị trí bóng của các cột điện đổ xuống. Sắp đặt này tạo ra một “ảo giác” thú vị giúp người đi đường “mát mắt” nhờ những cái bóng cây tưởng tượng.
Nếu bỏ qua tính khả thi, thì có thể kể đến những ý tưởng xuất sắc nhất, đẹp đẽ nhất như: Con đường âm nhạc, Vô di ảnh, Qua đường nhớ phố, Bức tranh của tự nhiên. Chủ đề tư tưởng của Vô di ảnh rất giàu ý nghĩa: Trong một ngày nhất định, mà cụ thể là ngày Thương binh liệt sỹ 27/7, hình ảnh que nhang tưởng niệm cho những người hi sinh sẽ đồng loạt sáng lên. Ý tư tưởng này rất nhân văn, và có ý nghĩa sâu sắc, lay động đến tận đáy tâm can mỗi người.

Tuy ý tưởng “đóng khung” (frame) thiên nhiên không còn quá mới mẻ, nhưng ý tưởng “Bức tranh của tự nhiên” đưa ra nội dung cụ thể là đóng khung một cái cây tại vị trí ven bờ sông, bờ kênh lại rất độc đáo và khả thi.

2. Còn rất nhiều ý tưởng đánh thức không gian đầy bất ngờ và lôi cuốn khác. Trong 500 ý tưởng dự thi, chúng tôi thấy thấy nổi bật lên các nhóm ý tưởng mà chúng tôi tạm phân loại ra như sau: Nhóm trang trí cho các công trình công cộng mới trong các đô thị (như hầm bộ hành, cầu vượt…). Tiêu biểu cho nhóm này là “Những chiếc cầu trên mây”. Tác giả đã đề xuất giải pháp sơn hình ảnh bầu trời trong xanh mây trắng ở dưới bụng những chiếc cầu vượt, để những người tham gia giao thông trên làn đường phía dưới sẽ không còn cảm giác chui dưới gầm cầu bê tông thô kệch nữa, mà là đang đi dưới bầu trời đầy mây. Còn Về Quá Khứ của bạn Dương Minh Hạnh thì có tham vọng biến hầm bộ hành Ngã Tư Sở thành nơi triển lãm nghệ thuật đương đại, hay một bảo tàng Hà Nội thu nhỏ. Nhóm ý tưởng thứ 2 là nhóm cải thiện cảnh quan đường phố. Với tiêu đề “Smiling – let this moment save the World” (Nụ cười – hãy để giây phút này cứu rỗi thế giới), bạn Kiều Oanh muốn trang trí khoảng tường đơn điệu trên đường phố, nhưng không phải là bằng các biển quảng cáo hay hình graffity, cũng không phải bằng phù điêu mà bằng các hình ảnh những gương mặt cười khác nhau cả về sắc thái lẫn đối tượng. Thông điệp của bạn rất sâu sắc “sự lan truyền niềm vui sống”. Nhóm thứ 3 gồm các ý tưởng cải thiện không gian công cộng thành địa điểm sinh hoạt hoạt động cộng đồng. Có thể kể đến ý tưởng “Chung tay xây dựng góc phố họa sỹ cho TP.HCM” của bạn Nguyễn Quốc Bảo.

Điều đặc biệt phải ghi nhận qua Cuộc thi này là sự tham gia của các bạn trẻ rất nhiệt tình. Điều đó cho thấy giới trẻ không hề thờ ơ với cảnh quan đô thị, nơi họ đang sống. Rất nhiều các bạn trẻ đã trình bày các ý tưởng đánh thức không gian một các lãnh mạn và đáng yêu nhất, xì teen nhất (nhóm 4). Khi thưởng thức ý tưởng Music box- Âm nhạc cho tâm hồn của bạn Đào Nguyên Thạch Thảo, không ai là không mỉm cười. Bạn muốn đặt những phòng nhỏ xinh xắn, như buồng điện thoại công cộng trong công viên. Đó sẽ là những Hộp Nhạc trên đường phố. .. Mỗi khi muốn nghe nhạc, hãy bỏ vào máy 1 xu 2000 đồng. “Mỗi ngày phải đối mặt với rất nhiều tiếng ồn xe cộ, thì một bài hát nhỏ sẽ khiến tâm hồn thư thái hơn..”- bạn Thảo giãi bày.

Sự quan tâm đến cộng đồng nói chung và những đối tượng thiệt thòi trong xã hội là một minh chứng điển hình nhất của một xã hội phát triển. Rất mừng là cuộc thi đã nhận được rất nhiều những ý tưởng mang đậm tính nhân văn (nhóm 5). Tiêu biểu cho nhóm ý tưởng này là “Giấc mơ đêm pháo hoa giao thừa cùng trẻ em nghèo” của bạn Vũ Trọng Tình. Bạn đề xuất bắn pháo hoa đêm giao thừa trên cầu Long Biên để cây cầu di sản này sáng lên lộng lẫy trong khoảnh khắcvà kết nối hai bờ sông. Và đặc biệt, những người dân nghèo sống giữa nơi tối tăm là bãi giữa sẽ thấy cái tết vui hơn khi những chùm pháo rực rỡ thắp sáng ngay trên những luống ngô, luống cà của họ. Cùng với “Giấc mơ đêm pháo hoa” là ý tưởng Tấm thảm đỏ của bạn Trương Nam Thuận. Có thể nói đây là một ý tưởng tinh tế và rất nhân văn với người khuyết tật. Xuất phát từ chỗ những bậc lên xuống trước cửa chính Nhà hát lớn TP.HCM rất cao và không có đường lên cho người khuyết tật. Thay vì giải pháp thuần túy kỹ thuật là làm một con đường dành cho xe lăn ở hai bên nách như vẫn thường thấy thì bạn đề xuất làm đường cho người khuyết tật ở chính giữa cửa Nhà hát, và trải thảm đó con đường đó giống như sân khấu lễ trao giải Oscar. Bạn Thuận muốn thông qua hình thức đó để động viên và tôn vinh ý chí của những người khuyết tật - một hình thức ý nghĩa và không những không làm phá hỏng kiến trúc của tòa nhà này, mà còn làm cho mặt tiền của Nhà hát thêm ý nghĩa.

Cuộc thi còn nhận được các ý tưởng gắn với các vấn đề thời sự (nhóm 6), chẳng hạn Hàng rào “Xanh” , góp phần làm giảm bức xúc thị giác của người dân trước các lô cốt đào đường. Còn “Cuộc chạy trốn của rùa Hồ Gươm” thì là những cảnh báo sâu sắc về vấn đề môi trường. Ngoài ra, chúng tôi cũng nhận được hàng loạt các bài dự thi thuộc nhóm các ý tưởng cải thiện trật tự và tiện ích đô thị (nhóm 7) và nhóm các ý tưởng sử dụng các thành tựu KHKT mới, thân thiện với môi trường. Cuối cùng chúng tôi phải mở ngoặc nói thêm về nhóm các ý tưởng quy hoạch kiến trúc (nhóm 9) được thực hiện một cách chuyên nghiệp và bài bản. Vườn văn Quốc tử giám, Chung và riêng, Vườn cổ tích hay Bảo tháp Tượng đài Thánh Gióng ngàn năm… đều là những đồ án công phu tâm huyết của các tác giả, nhóm tác giả. Vì tính chuyên nghiệp đó, công ty ASHUI đã trao một giải riêng cho ý tưởng tiêu biểu nhất trong nhóm các ý tưởng này.

Cùng với các giải thưởng chính thức, BTC cuộc thi cũng ghi nhận những ý tưởng xuất sắc trong các nhóm nói trên, đồng thời sẽ xem xét để có thể gửi các ý tưởng này về các địa phương liên quan để các địa phương nghiên cứu, và có thể phát triển, hoặc khai thác sử dụng.

Chúng tôi hy vọng rằng qua cuộc thi này, bằng sự nỗ lực của tất cả chúng ta sẽ có những không gian mới được thức dậy. (TT&VH)

Sáng 29/3 tại khách sạn Duxton (63 Nguyễn Huệ, quận 1, TP.HCM) đã diễn ra Lễ trao giải Cuộc thi “Đánh thức không gian” và Tọa đàm về nghệ thuật trong không gian công cộng nhân cuộc thi này. Tham gia thảo luận có nhiều thành phần tham dự, xoay quanh rất nhiều vấn đề, trải rộng từ lịch sử, văn hóa cho đến kiến trúc, xây dựng trong hiện tại.

Việc sử dụng không gian công cộng

Cảm giác ban đầu của rất nhiều người, trong đó có họa sĩ - nhà nghiên cứu mỹ thuật Nguyễn Quân, là cuộc thi Đánh thức không gian có vẻ viển vông, vì dường như nó không bám vào thực tế, mà chỉ là thi ý tưởng. Tuy nhiên, khi cuộc thi diễn ra, trong một khuôn khổ không thật sự rộng lớn, nhưng nó đã thu hút được 500 ý tưởng và giải pháp gởi về, khiến cho ban tổ chức, ban giám khảo đã làm việc khá vất vả.

Đến với phần thảo luận, Nguyễn Quân cho rằng từ thế kỷ 19 trở về trước, Việt Nam chưa có không gian đô thị đúng nghĩa, nên việc làm quen với lối sống đô thị còn khá non trẻ. Việc này khác xa với truyền thống đô thị của Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên… nên việc ứng xử, sử dụng các không gian công cộng của khoảng 80% dân quê ra phố là chưa phù hợp.

Còn nhà thơ Trần Tiến Dũng thì cho rằng chủ quyền công cộng tại TP.HCM đang phụ thuộc vào 2 yếu tố chính: nhà quản lý - quy hoạch - đầu tư - xây dựng “chừa” ra bao nhiêu; và quần chúng “giành” được bao nhiêu. Ông cho rằng điều này chưa hợp lý, vì để có chủ quyền công cộng thì phải có luật hoặc quy định thật chi tiết, rõ ràng về không gian công cộng trước, không thể chỉ dựa vào sự ban phát của chính quyền và của các nhà đầu tư.

Nhà báo Thế Thanh chốt lại vấn đề này khi cho rằng việc xác lập chủ quyền cho các không gian công cộng là việc phải làm ngay và làm cho đúng. Hơn nữa, cũng nên xác định lại trình độ chuyên môn của người đại diện quản lý chủ quyền công cộng, bởi nếu không đủ trình độ và kiến thức, việc vi phạm và làm sai là điều tất yếu sẽ xảy ra.

Ông Nguyễn Trọng Hòa (Viện trưởng Viện Nghiên cứu - Phát triển) cũng xác nhận chính quyền TP.HCM đang đấu tranh đề giành giật lại không gian công cộng từ tay các chủ đầu tư, để làm sao thành phố có nhiều không gian công cộng hơn nữa, qua đó, đánh thức các không gian cũ, và phát triển các không gian mới.

Đánh thức ý thức về không gian

Nhà thơ Trần Tiến Dũng có lẽ là người đầu tiên trong buổi thảo luận đưa ra khái niệm “đánh thức ý thức về không gian”. Ông Dũng cho rằng các không gian công cộng đang bị hiểu sai và sử dụng sai là khá phổ biển hiện nay. Ông nói rằng đánh thức không gian thì chẳng có ý nghĩa gì, vì không gian “thức dậy” rồi sao nữa, khi ý thức của cộng đồng về điều này chưa được đánh thức.

KTS Hồ Viết Vinh (ĐH Kiến trúc TP.HCM) nhận định không gian công cộng phải được nhận diện từ 3 góc độ: nơi lưu giữ ký ức của cộng đồng; nơi mọi người sử dụng chung – như một tài sản quý báu; và phải ở vị trí thuận lợi, một không gian đẹp. Nghệ sĩ Natalie Woof xác định ý thức về không gian công công phải được nhận diện qua 5 yếu tố quan trọng: 1) Sự bao dung; 2) Sự lành mạnh; 3) Sự độc đáo; 4) Sự bền vững; 5) Sự thân thiện.


Bồn nước ở góc đường Nguyễn Văn Đậu – Trần Bình Trọng trước và...


... sau khi được “đánh thức” (giải Nhì)

KTS Nguyễn Văn Tất cho rằng để ý thức ấy được bền vững thì chính quyền, nhà đầu tư, người dân và nghệ sĩ phải biết phối hợp với nhau. Nếu chỉ “đổ lỗi” cho chính quyền, hay chỉ “quy trách nhiệm” về phía nghệ sĩ thì sẽ không bao giờ tạo dựng được ý thức về không gian, vì nhà đầu tư và quần chúng chưa được thông hiểu.

Melbourne - CH2 Building

Thành phố Melbourne đang dự định cho CH2 - the Council House 2 building - nhà hội đồng của thành phố, mở cửa từ tháng 8 năm 2006, trở thành thí điểm cho dạng thiết kế bền vững với hiệu năng cao nhất, như một hình mẫu cho các thành phố khác trên đất Úc.

Tòa văn phòng 10 tầng rộng hơn 1,2 ha này , như một khối dày đặc đặt cạnh trung tâm thành phố. Nó được thi công kết hợp với các chiến lược tiên tiến như đào ống nước ăn và sử dụng vật liệu biến đổi theo pha thay cho thiết bị giải nhiệt nước thông thường. Nhưng chính là sự tích hợp của những biện pháp nâng cao hiệu năng này - đặc biệt là trong hệ thống cơ khí của tòa nhà - với với kiến trúc đã làm cho CH2 nổi bật như một điển hình để để nghiên cứu, thậm chí cho cả các nhà thiết kế cũng như dự án ít tham vọng hơn.

Melbourne trong một thời gian dài bị coi là một ổ thí nghiệm kiến trúc, một nét đặc sắc ngày càng nhạt nhòa, giống như cú shock thị giác của Quảng trường Liên bang thiết kế bởi Lab Architecture Studios năm 2002. Xu hướng kì quái này gần đây đã bị thay thế bởi sự thể hiện công khai hơn các thiết kế bền vững, như nhà ga Southern Cross được thiết kế thông gió tự nhiên bởi nhóm KTS Grimshaw, và dễ thấy nhất là CH2, một thiết kế kết hợp của văn phòng DesignInc's Melbourne và các kĩ sư Linconn Scott. Các tác giả này có vẻ như đang cố tìm ra lối thoát cho sự ám ảnh của thành phố về một mối lo hiện hữu: sự biến đổi khí hậu toàn cầu.
Một số hình ảnh về nhà ga Southern Cross:





Hệ thống mái thông gió đặc sắc được thi công, ảnh năm 2005:

Cảnh quan trong nhà ga:

(Theo tin của Archrecord)

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2009

Tình yêu muôn thuở - Bài cuối: Những người tình của Trịnh Công Sơn

29/03/2009 0:13
Người đẹp Lưu Thị Kim Đính thời xuân xanh, một trong những nhan sắc Huế được Trịnh Công Sơn chú ý
Những ai từng yêu nhạc Trịnh Công Sơn chắc chắn không khỏi tò mò về những “nhan sắc” trong ca khúc của ông. Ngoài nàng Diễm đã được nhiều người biết tới, vẫn còn rất nhiều mỹ nữ khác chưa được nêu tên.

Nàng Dao A.

Nếu như nhân vật Diễm trong Diễm xưa đã từng được nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tự bạch: “Thuở ấy có một người con gái rất mong manh, đi qua những hàng cây long não lá li ti xanh mướt để đến trường Đại học Văn khoa ở Huế... Nhà cô ấy ở bên kia sông, mỗi ngày phải băng qua một cây cầu rồi mới gặp hàng long não để đến trường. Từ ban công nhà tôi nhìn xuống, cái bóng dáng ấy đi đi về về mỗi ngày bốn bận... Người con gái đi qua những hàng cây long não bây giờ đã ở một nơi xa, đã có một đời sống khác. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên. Người con gái ấy là "Diễm của những ngày xưa".

Khác với cách nói mơ hồ của Trịnh Công Sơn, nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân, cho rằng: “Diễm xưa của Trịnh Công Sơn chính là cô Bích Diễm, con gái thầy Kh. - người Hà Nội, dạy Pháp văn tại trường Đồng Khánh và trường Quốc Học Huế. Bích Diễm giống bố, người dong dỏng cao, nét mặt thanh tú, bước đi thong thả nhẹ nhàng... Trịnh Công Sơn trút hết nỗi lòng yêu Diễm vào bài Diễm xưa như sau này Sơn đã kể lại nhiều lần”.

Nhưng theo Nguyễn Đắc Xuân, bên cạnh nhan sắc Diễm xưa còn có một thiếu nữ khác gắn bó với nhạc Trịnh mà ít ai biết, đó là nàng Dao A. “Những lúc Trịnh Công Sơn đến nhà Diễm, thì Dao A. - em gái của Diễm còn là một cô bé, nhỏ hơn Diễm đến bốn năm tuổi, chạy loăng quăng theo chị. Không ngờ chỉ mấy năm sau Dao A. trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương khác thường. Với cái cầu đã bắc từ hồi yêu Bích Diễm, nói như Đinh Cường “Sơn lại da diết với cái dáng vẻ khoan thai, áo lụa vàng của Dao A. để rồi thất vọng, để rồi...”.

Nga Mi - người đẹp trong gia đình bốn chị em tên Mi, cũng từng “gắn bó” với Trịnh Công Sơn (Ảnh do nhà văn Bửu Ý cung cấp)

Khác với những lần yêu trước, thất vọng về Dao A., Trịnh Công Sơn không bắt nhạc của anh phải mang cái gánh thất tình của anh. Không ngờ hai mươi năm sau, trải qua bao nhiêu dâu bể, từ bên Mỹ, Dao A. trở về VN tìm Trịnh Công Sơn. Không rõ Dao A. nói gì với Sơn, và còn gì nữa không, mà anh đã rất hài lòng với thực tại. Chính Dao A. là cảm hứng cho Trịnh Công Sơn viết: “Hai mươi năm xin trả nợ dài/Trả nợ một đời em đã phụ tôi” (Xin trả nợ người). Trong hai mươi năm ấy, Dao A. đã có gia đình, đã hiểu rõ cuộc đời, nên “hết phụ” tình Trịnh Công Sơn. Như Đinh Cường đã viết: “Tháng cuối cùng trước khi Sơn mất, Dao A. về thăm, suốt tuần sáng nào A. cũng đến ngồi trên chiếc xe lăn của Sơn, chỉ còn biết nhìn Sơn, cho đến chiều tối mới về nhà.”

Nguyệt trong Nguyệt ca

Những năm tháng ở Huế, ngoài Bích Diễm, Dao A., Nga Mi như đã nói, Trịnh Công Sơn còn “gắn bó” với một nữ sinh Đồng Khánh đẹp thâm nghiêm, quý phái của nét gia phong nơi phủ đệ ngày trước. Cô gái con nhà khuê các tên Minh Nguyệt ở bên kia thôn Vỹ. Lật cuốn album cũ, nhà văn Bửu Ý đã chỉ cho tôi tấm hình đen trắng của người đẹp quý phái này. Tấm hình được lưu giữ cẩn thận hơn ba chục năm qua nhưng vẫn còn giữ được một nét đẹp Huế nền nã. Người nữ sinh Đồng Khánh trong khuôn hình chụp bán thân với vành nón lá rộng. Nét mắt tròn đầy một nét đẹp thanh tú. Bửu Ý kể, trong số những người đã từng “phải lòng” Trịnh Công Sơn, nàng là người mà Sơn yêu sâu sắc nhất. Đó là một tình yêu kín đáo, không mang bóng dáng của nỗi khát khao chiếm đoạt. Chính người con gái này mà Trịnh Công Sơn đã có những ca khúc yêu đương rạo rực:

“Từ khi trăng là nguyệt đèn thắp sáng trong tôi
Từ khi trăng là nguyệt em mang tim bối rối
Từ khi trăng là nguyệt tôi như từng cánh diều vui
Từ khi em là nguyệt trong tôi có những mặt trời

.....

Từ trăng thôi là nguyệt tôi như đường phố nhiều tên
Từ em thôi là nguyệt tôi xin đứng đó một mình”

(Nguyệt ca)

Nhà văn Bửu Ý cho biết, ngoài những người đẹp để lại dấu ấn trong đời và nhạc Trịnh Công Sơn như trên còn có những người đẹp thoáng qua như Cao Thị Phố Châu, Lưu Thị Kim Đính, Hà Thị Như Nguyện... Những người đẹp này không chỉ được Trịnh Công Sơn chú ý mà hầu như thanh niên trí thức cả thành phố Huế hồi đó cũng đều để lòng theo đuổi.

Bùi Ngọc Long

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2009

Arial M6 / Carbajo Barrios Arquitectos

By Nico Saieh — Filed under: Featured , Housing , Offices , , , ,

Architects: Carbajo Barrios Arquitectos / Manuel Carbajo Capeans & Celso Barrios Ceide
Location: Santiago de Compostela, Spain
Construction Manager: Enrique Martinez
Render: Carlos Pascual Ayestarán - Artquimedia
Interior Design: Fatima Amo
Lighting: Tokonoma
Aditional Support: Santiago Interiores
Building Type: Mixed Use_Residential / Commercial / Office
Design year: 2007/2008
Construction year: 2008/2011
Size: 20,000 sqm
Project website: Grupo Arial

Project

ARIAL M6 is a residential development comprising 78 flats of different characteristics distributed amongst five storeys and an attic along with ground floor premises meant for commercial use and a three-level basement garage. The building concludes with a private area destined for a garden and leisure activities, swimming pool and solarium.

Location

ARIAL M6 is located in the Avenida da Liberdade, the main boulevard within Santa Marta, one of the expansion areas of the city of Santiago de Compostela.

This location allows for an unbound development, with wide spaces and limitless surrounding views, both in its front façade towards the boulevard as well as to the rear façade to which there are not adjacent constructions, but open spaces, greens and sporting facilities.

general plan 04

Architecture and design

Architects Manuel Carbajo and Celso Barrios have combined the needs of a residential development with an image far from the standards under which these usually fall. To this effect they have planned a fragmentised façade, comprising a crucible of solid and transparent, and light and dark, using glass as the main material.

The roof carries on the façade with the same materials, openings and finishing, ultimately becoming the solid framework. From the exterior this is perceived as highly attractive as it steers clear of the classic disconnection between façade and roof, but it is inside where unique spaces can be enjoyed such as split-level glass-covered lounges, which provide the duplexes with an outstanding effect of a single family home.

Hence one comes across a glass building, scattered with vertical and horizontal sheets of white concrete, which far from intended for aesthetic purposes only, they have been conceived to create a sun protection mesh during the summer, still allowing the sunlight through during winter when the light incidence angle is minor.

Architecture and environment

This residential development makes use of clean energy by means of the installation of solar thermal panels on the roof destined to the contribution of hot sanitary water and heating. Furthermore, the energetic efficiency has been optimised with the installation of under-floor heating through hidden hot water pipes, as a result, the hot running water heats the floor whilst providing uniform and comfortable warmth throughout the home. There are multiple advantages to this heating system as it reduces energy consumption remarkably in comparison to the traditional radiator-based systems, with no heating power loss, avoiding dust carbonisation and allowing for each interior to be designed without having to take radiators into account.

The utilisation of glass in the façade and in the common areas for a better usage of natural light, the positioning of sun protection elements in the façade for the times of high exposure, water saving systems, the election of eco-efficient appliances and building materials whose production respects the environment are amongst the different aspects taken into account.

Exterior design

The façade comprises two main elements, namely: glass, whether transparent, translucent or opaque and vertical and horizontal sheets of white concrete, acquiring a solid and avant garde effect; efficient in relation to luminosity and sun protection as well as to maintaining the privacy within the home.

north elevation

A 1.300 plus square metre area contains the private outdoor area of the development and includes a swimming pool area and solarium paved with wood, green areas, children’s play area and even a partially roofed area for holding celebrations and events.

Interior design

A single access is considered from the outside, through which to reach the three lift halls via a glass corridor which runs parallel to the garden. This layout allows for a continuous and unified main façade as well as increased security, better deployed communication areas and outstandingly high use of natural light.
The same criteria are followed with the lift halls in which a continuous skylight has been planned from the first floor to the roof, a feature which provides spaciousness and natural light to areas commonly characterised for being enclosed and gloomy spaces. At the communication areas amongst the different homes one will find a colourful perspective, highlighting the entrance to each home through the lightning and the colours of the materials, consequently achieving an remarkable aesthetic effect.